Trong muôn thứ đặc sản làm nên một xứ sở, một ấn tượng tức thời và sau đó tạo nên sự vang ngân khó quên, có lẽ đặc sản ẩm thực tác động đến ngũ quan của con người nhiều hơn cả. Chẳng phải ta thường nghe truyền khẩu câu “miếng ngon nhớ đời” trong dân gian đó sao!
Kể ra ở thời buổi kinh tế thị trường này, mọi thứ không còn nằm trong mơ ước. Ấy vậy mà, đặc sản mỗi nơi mỗi khác. Đặc sản không chỉ là nguyên liệu sẵn trong tự nhiên mà còn là lối làm lấy tại chỗ theo cách thức gần như bí quyết bí truyền, bởi nó đã đi vào truyền thống, vào lịch sử, vào ký ức, vào nỗi nhớ cố hương thành hình hài vọng niệm. Với lại, khách thập phương có mặn mà luyến nhớ mà tơ tưởng như tình yêu vẫy gọi hay không nữa. Phóng chiếu tri giác và thực tiễn để nhất thống về cái lẽ huyền vi của tạo hóa ban tặng. Tham chiếu những chỉ số đo được làm nên thương hiệu nằm lòng và vòng sóng cảm xúc lan tỏa. Có lẽ, chẳng phải ngại ngần bình chọn ba thứ mà chỉ với Quảng Trị mới trở thành đặc sản, không bị lẫn vào ở một nơi nào khác. Đó là rượu Kim Long (còn gọi là Sika), cháo vạc giường (Kẻ Diên) và cao Lá Vằng (La Vang).
Vâng, hãy thử thay thế một trong số ấy bằng một đặc sản khác. Tôi e khó chọn lắm lắm!
14/8/2013
Hồng Hạc